Việt Nam Văn Học - ĐẠNH ĐỚ
|
Bài viết nàyĐẠNH ĐỚ, một trong những loại hình văn học cổ điển của Việt Nam, phản ánh giá trị tinh thần và sự phát triển của văn hóa truyền thống.
ĐẠNH ĐỚ, hay còn được gọi là thimetrics, là một loại hình văn học nổi tiếng ở Việt Nam. Đây là một loại hình thơ cổ điển có nguồn gốc xa hơn, khi mà người ta chưa có chữ viết. Thời sơ đồ, ĐẠNH ĐỚ thường được chép bằng cách viết, hoặc trong các bảng đá như inscriptions.
Trong ĐẠNH ĐỚ truyền thống, mỗi bài đều có một cấu trúc cố định: thường là 4 dòng hoặc 8 dòng, tuỳ thuộc vào chủ đề của bài. Mỗi dòng trong ĐẠNH ĐỚ phải đối tột độ, được xem như một trong những vẻ đẹp chính của loại hình này.
Ví dụ nổi tiếng nhất về ĐẠNH ĐỚ đến nay vẫn là các bài của (Văn Thù), như:
"Trăm năm cấu khanh, bất dĩ phản."
Những dòng này đã trở thành điển hình cho sự th kham và tính cách của người văn sĩ thời bấy giờ.
Trong khi đó, các nhà văn hiện đại cũng có cách làm ĐẠNH ĐỚ của họ, bằng cách phá cách và kết hợp với ngôn ngữ hiện đại. Ví dụ, nhạc sĩ và nhà thơ Phan Thị Diệp đã sáng tạo nên nhiều bài ĐẠNH ĐỚ mới với sự chuyển đổi trong cấu trúc và nội dung.
ĐẠNH ĐỚ không chỉ là một cách để biểu hiện cảm thông hay suy nghĩ của người Viêc Nam, mà còn là một trong những nguồn cội sâu thâm của văn hóa này. Nó phản ánh sự tôn trọng truyền thống và sự chăm sóc cho văn học như một món đồ quý giá.